Cô bạn MCer với bài văn "gây sốt" cộng đồng mạng

Với đề bài kiểm tra một tiết môn Ngữ Văn, chọn một trong hai: Đề 1: "Biểu cảm về một người thân" và Đề 2: "Biểu cảm về loài cây em yêu thích". Linh Trang đã chọn viết về cô giúp việc của gia đình mình. Bài làm của Linh Trang đã giành được điểm 9.


Cô bạn Bùi Linh Trang, lớp 7E1.

Chào Linh Trang, cảm giác của bạn như thế nào khi bài văn về cô giúp việc nhận được rất nhiều cảm tình của người đọc?

- Lúc đầu, mình cũng đơ người ra khi nghe bạn bè bảo bài văn đó xuất hiện trên mạng. Mình mất khoảng 2 phút để định hình lại tinh thần. Mình cảm thấy rất vui. Ngay sau đó, mình đã khoe với tất cả mọi người.

Tại sao bạn lại chọn hình ảnh cô giúp việc mà không phải là bố mẹ hay người thân nào khác?

- Đây là bài văn kiểm tra một tiết của lớp mình cách đây không lâu. Trước đó mấy hôm, trên đường đi học về, mình có nghe cô giúp việc bảo cô sắp nghỉ việc ở nhà mình và về quê. Lúc đó, mình rất buồn. Khi nhận được đề bài, mình bất chợt nghĩ đến cô và viết.

Cô giúp việc được mình xem như người mẹ thứ hai vậy. Mình có rất nhiều kỷ niệm với cô và muốn kể những câu chuyện thú vị đó với mọi người.

Bạn giới thiệu về cô giúp việc của nhà mình đi nào?

- Cô ấy tên là Huy. Cô khá nóng tính nhưng hay nói, tâm lý và vui tính nữa. Những lần đi mua quần áo mới về, cô hay khoe với mình. Có lần có người lạ nhắn tin vào máy điện thoại của cô, cô nhờ mình nhắn lại là đã có con rồi nên không cần làm quen đâu, khiến mình cứ cười hoài.


Bài văn xúc động viết về cô giúp việc của Linh Trang.

Kỷ niệm nhớ nhất của bạn với cô giúp việc là gì?

- Cô là người chia sẻ với mình rất nhiều chuyện vui, buồn trong cuộc sống hàng ngày. Do thời gian ở với cô lâu nên mình càng ngày càng quý cô hơn. Cô hay chăm sóc mình lúc ốm. Rồi những buổi tối sợ ma, mình toàn trốn mẹ sang phòng cô ngủ cho đỡ sợ.

Khi biết cô giúp việc sẽ không còn ở nhà mình nữa, cảm giác của bạn thế nào?

- Lúc đó, mình cảm thấy hụt hẫng vì cô đã ở nhà mình 6 năm rồi. Ngày nào cô cũng đưa mình đi học. Cô với mình hay tranh luận lắm. Mẹ bảo cả cô và mình đều có tính bảo thủ, chẳng ai chịu nhường ai. Thế nhưng, nếu thiếu cô thì mình buồn lắm. Gia đình mình lại ít người nên có cô là nhà vui nhộn hơn hẳn.

Ngay lúc này, bạn muốn gửi gắm điều gì với cô giúp việc?

- Cô Huy không dùng Facebook, không dùng máy vi tính nên không thể đọc được những dòng này. Tuy nhiên, mình muốn nói rằng, cô đừng về quê nữa vì bây giờ mình vẫn còn sợ ma lắm. Mình cũng không muốn mỗi khi bị mẹ mắng, không có ai đứng ra che chở cho mình. Mình rất muốn cô ở lại!

Bạn bè nhận xét như thế nào về bài văn của bạn?

- Một số bạn khen hay. Với bài văn đó, mình còn đạt điểm số cao nhất lớp. Bởi mình đã dành hết cảm xúc để viết tặng cô Huy.

Với giọng văn đầy tình cảm như vậy, chắc bạn là một "cây văn" xuất sắc ở lớp?

- Không hẳn thế đâu. Mình yêu thích môn tiếng Anh nhiều hơn. Lâu lâu gặp đề bài hay, mình mới viết được như vậy thôi.

Điểm tổng kết môn Ngữ văn của bạn được bao nhiêu?

- Năm ngoái, mình được 8,6. Còn năm nay thì phải chờ kết quả của đợt thi học kì tới đã.


Sở thích của bạn là gì?

- Mình thích học guitar, nướng bánh, đi chụp ảnh, chơi ipad, ăn bánh và ngủ.

Ước mơ của bạn?

- Mình ước mơ trở thành một công chúa để được ăn nhiều bánh và được nhiều người ngưỡng mộ. Sau này, mình còn muốn mở một tiệm bánh và quản lý công việc kinh doanh giúp bố nữa.


Linh Trang cùng các thành viên 7E1 trong tiết mục "Firework" tại Vòng Sơ khảo Hội diễn văn nghệ lần thứ 21 vừa qua.

BBT website xin trích đăng bài văn xúc động của bạn Linh Trang:

Người thân yêu nhất của các bạn là ai? Là cha, là mẹ hay là một người chị gái? Với tôi, cũng như các bạn, cha mẹ và chị gái là những người tôi yêu quý nhất trên đời. Nhưng với tôi, còn có một người vô cùng đặc biệt, gần gũi với tôi nữa... Chẳng ai khác, đó chính là cô giúp việc.

Nói ra xin các bạn đừng cười vì thực sự với tôi, cô quan trọng, gần gũi giống như mẹ vậy. Và niềm hạnh phúc của tôi như được nhân đôi vì có tới hai người mẹ bên tôi. Cô giúp việc nhà tôi tên là Huy, một cái tên rất con trai nên khiến tôi có chút tò mò ngay từ lần đầu mẹ tôi nhắc đến, trước khi cô đến nhà tôi.

Cô là người cùng quê với mẹ tôi và được bà ngoại giới thiệu lên giúp nhà tôi. Cô đã gần năm mươi tuổi, không còn trẻ nữa nhưng tôi vẫn luôn trìu mến gọi là cô, chứ không phải là bác. Phải chăng như thế sẽ làm cho cô trẻ hơn? Đã sáu năm, một khoảng thời gian khá dài, đủ để những đứa bé con như tôi lãng quên mọi thứ... Vậy mà không hiểu sao, tâm trí tôi vẫn nhớ như in cái ngày đầu tiên cô Huy bước chân vào nhà tôi. Một ngày lặng lẽ, buồn thảm và u ám.

Đó là ngày bà nội yêu quý của tôi vừa mất được ba hôm. Trong khi mọi người đau buồn, bận rộn đến mức quên cả tôi thì cô đến chăm lo cho tôi, trò chuyện căn dặn tôi. Lúc ấy, phải nói rằng, tôi thấy ngạc nhiên vô cùng. Có lẽ vì tôi quen với sự chăm sóc của mẹ, quen với ngôi nhà chỉ có bố, mẹ và chị gái. Thế mà giờ lại có thêm một người đến ở nhà tôi, dạy bảo tôi... Nhất lại là lúc bà mới ra đi chưa lâu, bỗng có một người đến lau dọn giường bà và nằm nghỉ tại đó nữa. Chao ôi, phải nói rằng tôi khó chịu như thế nào. Đó là cái cảm xúc của một đứa bé lên sáu sợ ai đến đánh mất thứ gì đó quý giá nhất của mình. Và cũng bắt đầu từ đó, tôi dò xét, tìm mọi cách không thỏa hiệp, thậm chí đôi lúc còn phản kháng cô. Mỗi khi cô nói gì là tôi liền cãi lại, không cần quan tâm đúng - sai ra sao.

Nhưng đến một ngày... Đó là ngày tôi chống lệnh bố mẹ tôi khi không chịu về quê thăm ông bà bởi mải mê xem phim hoạt hình. Ngọt nhạt thế nào, tôi cũng không đi... Mẹ tôi nóng nảy, tức giận và định giơ tay lên đánh đòn tôi. Lúc ấy, cô Huy vội vàng chạy vào ngăn... Sự xuất hiện của cô có lẽ làm mẹ nguôi giận và bảo tôi ra ngoài... Không cảm ơn cô, nhưng trong lòng tôi bỗng nhiên thấy quý cô hơn rất nhiều.

Cô Huy là một người "nhà quê" theo đúng nghĩa. Cô chân thành, thật thà, tính tình vui vẻ và có phần nóng nảy. Tôi có rất kỷ niệm về cô. Nhớ lần cô bảo tôi cài đặt giúp chuông nhạc sàn điện thoại để nghe cho rõ. Đến mức mỗi lần ai gọi cô, hàng xóm cũng nghe thấy. Hay lần cô cùng mẹ con tôi đi siêu thị Big C dịp giáp Tết, cô cứ hỏi mẹ tôi: "Cô Anh ơi, chỗ bán lồng gà ở đâu?", làm mẹ con tôi cười một trận no bụng. Cả lần đầu cô cùng tôi vào siêu thị mua đồ giúp mẹ, cô cứ mặc cả mãi với thu ngân để mua thêm cho tôi hộp bánh... Rồi lần cô đi xem phim với tôi nữa, cô nói chuyện to đến nỗi cả rạp nghe thấy... Tất cả những kỷ niệm ấy chỉ làm tôi thêm quý cô mà thôi...

Sống trong gia đình tôi sáu năm, cô là người hiểu tính cách của từng thành viên trong gia đình tôi hơn bất cứ ai. Cô hiểu bố tôi vì công việc kinh doanh mà đêm hôm vất vả, bữa ăn chẳng theo giờ giấc. Cô hiểu mẹ tôi nhiều công việc nên khi về nhà không thể lo lắng được việc nhà chu toàn. Và cô hiểu tôi, con bé Trang rất thích làm bánh khi đi học về. Cô không ngại ngần dọn một đống đồ bếp núc do tôi bày ra... Có một điều nữa, ấy là mỗi khi tôi bị mẹ mắng. Tôi đóng chặt cửa bên trong khóc ấm ức, không ăn cơm. Mẹ tôi biết tính tôi, càng dỗ thì càng khóc to nên rất nghiêm khắc để tôi tự suy nghĩ. Mỗi lần đó, không ai khác, cô Huy lại lặng lẽ đem cơm vào cho tôi. Bởi cô sợ tôi đói...

Tôi biết mẹ tôi có cách giáo dục của một người mẹ muốn con phải tự lập. Còn cô lại lo cho tôi những điều nhỏ nhặt. Càng lớn, tôi càng thầm cảm ơn cô biết bao! Dáng người cô một năm gần đây gầy đi theo thời gian và bệnh tật. Căn bệnh u buồng trứng gì đó hành hạ cô và làm cô phải mổ đến hai lần trong một năm. Sức khỏe còn đâu nữa. Da cô sạm đi. Gò má hốc hác và những vết quầng thâm xuất hiện rõ trên đôi mắt vì những cơn đau và những đêm mất ngủ. Bố mẹ tôi đã giúp cô rất nhiều trong những ngày cô nằm viện... Bình phục chưa được bao lâu, cô lại trở lại làm việc... Vất vả, tần tảo, lo toan, bận rộn lại dồn lên vai cô vì công việc nhà tôi nào có dễ dàng gì.

"Cô ơi, cháu thương cô lắm!". Đã bao lần tôi muốn nói với cô câu ấy mà cứ nghẹn cổ họng, không thốt ra được... "Tết này, cô về quê chăm cháu. Trang bảo mẹ tìm người mới đi nhé!". Khi nghe câu ấy, lòng tôi buồn rười rượi... Dù biết sẽ có ngày ấy thôi, nhưng sao tôi thấy nó đến nhanh thế này, lại đúng vào lúc tôi đã lớn để đủ hiểu rằng, cô là người thân yêu của tôi.

Sống ở nhà tôi đã sáu năm, khắp khu chợ xung quanh, những người bạn và cả các bác phụ huynh ở lớp tôi đều biết cô gắn bó, thân thuộc với tôi thế nào. Với tôi, cô là người mẹ thứ hai, là người bạn, người thân của tôi... Tình cảm của tôi dành cho cô khó diễn tả bằng lời... "Cô ơi, cô về quê, cháu buồn lắm!... Tết này, ai lau phòng cùng cháu đây?".


X.TÂN - H.TUẤN
(Tổng hợp)

Đường link các bài báo mạng:
- Vietnamnet: Bài văn điểm 9 'xin các bạn đừng cười'
- Dân trí: Bài văn điểm 9 “xin các bạn đừng cười”
- Kênh 14: Bài văn điểm 9 "xin các bạn đừng cười"
- Tiin: Xúc động bài văn "Xin các bạn đừng cười"
- Ione: Gặp gỡ teen girl viết văn về cô giúp việc

19

Tháng 4/2024

THÔNG BÁO SỐ 3 VỀ TUYỂN SINH VÀO LỚP 10, NĂM HỌC 2024 - 2025

THÔNG BÁO SỐ 3 VỀ TUYỂN SINH VÀO LỚP 10, NĂM HỌC 2024 - 2025

THÔNG BÁO SỐ 3 VỀ TUYỂN SINH VÀO LỚP 10, NĂM HỌC 2024 - 2025

Thứ sáu, 19 Tháng 4 2024 09:04 Viết bởi TRUONG MARIE
Hệ thống giáo dục Marie Curie, Hà Nội thông báo về việc tuyển sinh vào lớp 10, năm học 2024 - 2025.
Xem thêm

17

Tháng 4/2024

Đội bóng rổ MC "ẵm" cúp Vàng giải thanh niên quận Hà Đông

Đội bóng rổ MC "ẵm" cúp Vàng giải thanh niên quận Hà Đông

Đội bóng rổ MC "ẵm" cúp Vàng giải thanh niên quận Hà Đông

Thứ tư, 17 Tháng 4 2024 15:06 Viết bởi TRUONG MARIE
Tại Chung kết (CK) giải “Bóng rổ thanh niên quận Hà Đông 2024”, đội THPT Marie Curie đã xuất sắc vượt qua nhiều đối thủ mạnh để giành cúp Vô địch.
Xem thêm

16

Tháng 4/2024

MCer 7G2, 7I4 thích thú với khảo cổ học

MCer 7G2, 7I4 thích thú với khảo cổ học

MCer 7G2, 7I4 thích thú với khảo cổ học

Thứ ba, 16 Tháng 4 2024 10:02 Viết bởi TRUONG MARIE
Các bạn đã có trải nghiệm ý nghĩa và đầy cảm xúc khi được “mục sở thị” tòa nhà Quốc hội Việt Nam.
Xem thêm

16

Tháng 4/2024

YÊU VĂN CHƯƠNG ĐỂ TRÁI TIM RUNG NHỊP RỘN RÀNG

YÊU VĂN CHƯƠNG ĐỂ TRÁI TIM RUNG NHỊP RỘN RÀNG

YÊU VĂN CHƯƠNG ĐỂ TRÁI TIM RUNG NHỊP RỘN RÀNG

Thứ ba, 16 Tháng 4 2024 08:30 Viết bởi TRUONG MARIE
Mình yêu văn đủ để cười nhiều hơn mỗi ngày lên lớp. Văn chương đã cho mình những điều tích cực, biết mình còn rung động và được yêu. Đáp lại những nụ cười ấy là sự tin yêu của học trò và đồng nghiệp.
Xem thêm

11

Tháng 4/2024

12M1 GIÚP ĐỠ BỆNH NHÂN XÓM CHẠY THẬN

12M1 GIÚP ĐỠ BỆNH NHÂN XÓM CHẠY THẬN

12M1 GIÚP ĐỠ BỆNH NHÂN XÓM CHẠY THẬN

Thứ năm, 11 Tháng 4 2024 16:07 Viết bởi TRUONG MARIE
Tập thể 12M1 đã tới trao quà cho các bệnh nhân ở xóm chạy thận Ngọc Hồi; cùng nhóm Sen Hồng nấu và phát hơn 300 suất cơm chay cho người nhà bệnh nhân ở viện Nhi Trung ương.
Xem thêm