Bài hát “Ông nội Marie Curie - Người dẫn lối yêu thương” được viết từ góc nhìn của một phụ huynh đã gửi gắm con mình vào mái trường này để rồi cảm nhận được sự yên tâm, tin tưởng và biết ơn sâu sắc.
Giai điệu nhẹ nhàng Folk Ballad mang đến cảm giác ấm áp, gần gũi; như một câu chuyện kể về người thầy đáng kính. Hình ảnh “ông nội” trong bài hát không chỉ là cách học trò thân thương gọi thầy mà còn là biểu tượng của sự bao dung, tận tụy và tấm lòng rộng lớn của người dẫn dắt.
Mỗi câu hát là một lời tri ân, mỗi giai điệu là một lời chúc tốt đẹp gửi đến thầy Nguyễn Xuân Khang - người đã dành trọn cuộc đời để gieo yêu thương, chắp cánh ước mơ và lan tỏa ánh sáng tri thức.
“Ngày đầu con đến lớp, ánh mắt rụt rè
Bước chân nhỏ bé giữa sân trường bao la
Nhưng con kể với tôi, nơi đây thật ấm
Có một người thầy như ông nội hiền từ
Thầy dìu dắt từng ước mơ bay xa
Dạy con vững bước trên đường đời rộng lớn
Bằng trái tim của người cha, người ông
Gieo yêu thương cho vạn mầm xanh
Ông nội của các con - người dẫn nối yêu thương
Trao tấm lòng vào từng nụ cười sáng trong
Bao nhiêu năm tháng, thầy vẫn mãi tận tâm
Như dòng sông ôm lấy bao con thuyền
Từ vùng núi xa, những đứa trẻ mồ côi
Được thầy dang tay, trao hy vọng ngời sáng
Một mái trường chung, một tấm lòng rộng lớn
Dành trọn đời vì những mầm xanh
Bàn tay ấy nâng bao số phận
Gieo những hạt mầm giữa trời xuân
Chắp đôi cánh cho bao tâm hồn
Trọn một đời, thầy mãi là mùa xuân
Ông nội của các con - người dẫn nối yêu thương
Trao tấm lòng vào từng nụ cười sáng trong
Bao nhiêu năm tháng, thầy vẫn mãi tận tâm
Như dòng sông ôm lấy bao con thuyền
Bàn tay ấy nâng bao số phận
Gieo những hạt mầm giữa trời xuân
Chắp đôi cánh cho bao tâm hồn
Trọn một đời, thầy mãi là mùa xuân...”