Người thầy không đứng trên bục giảng

“Hãy cứ khóc đi, nếu còn khóc được thì đó là một điều may mắn!”, thầy đã nói vậy trong ngày gặp lại. Thầy đã khóc rất nhiều. Tôi cũng vậy. Và ở sân trường, bao thầy cô cũ và bạn bè của tôi cũng vậy.

18 năm xa trường, đêm hôm ấy, tôi trở về trong một dịp thật đặc biệt: kỷ niệm 30 năm thành lập trường và 40 năm ngày Nhà giáo Việt Nam. Tôi thay mặt các thế hệ học sinh nói lời tri ân tới các thầy cô và tặng hoa cho thầy Khang… Tôi không biết bắt đầu lời tri ân từ đâu nên đã chia sẻ 3 kỷ niệm lưu dấu ấn mãi mãi trong ký ức tuổi học trò của mình, cũng như làm thay đổi rất nhiều về niềm tin và những giá trị mà tôi theo đuổi trong cuộc sống sau này.

Kỷ niệm thứ nhất là điểm 5 môn Tiếng Anh. Ngay tuần đầu tiên, cô nữ sinh miền núi sợ nhất môn Tiếng Anh đã bị gọi lên bảng và đứng như hoá đá trước cả lớp. Cố mãi, cô giáo vớt vát cho 5 điểm. Hôm ấy, tôi đã khóc rất nhiều và quyết định từ đó, Tiếng Anh là môn mà mình học giỏi nhất trong những năm cấp 3. Hết học kỳ I, tôi đứng đầu lớp. Hết năm lớp 10, tôi được nhận mức học bổng cao nhất của trường. Sang lớp 11, tôi đoạt giải HSG thành phố môn Tiếng Anh.
 
Thầy đã nói với tôi: “Liên Anh à, em đã làm nên một kỳ tích đấy!”. Giây phút đó, tôi nghĩ rằng, một người chẳng có gì đặc biệt như mình cũng có thể làm nên kỳ tích. Kỳ tích hoá ra chẳng phải là chuyện dời non lấp bể mà chỉ là nỗ lực vượt lên chính mình, kiên định và bền bỉ dốc lòng để đi đến đích mong ước. Tôi đã mang theo câu nói ấy mãi về sau để mỗi lần thoái chí hay vấp váp lại nhắc nhở mình đứng dậy bước tiếp và kiên cường.
 
Kỷ niệm thứ hai là với cuộc thi “Đường lên đỉnh Olympia”. Tôi bị loại ngay vòng 1 - cú shock lớn đánh thẳng vào lòng kiêu hãnh của tôi. Thời điểm đó, gia đình tôi mới tạm ổn sau biến cố lớn nhưng vẫn còn rất khó khăn. Tôi lên Hà Nội ở cùng bố trong khu trọ cùng các cô chú đồng nát, xích lô, xe thồ. Giữa các bạn có điều kiện tốt hơn rất nhiều, tôi tin rằng, giá trị duy nhất của bản thân nằm ở chỗ mình phải thật giỏi, xuất sắc nhất, luôn đứng đầu.
 
Thất bại này cho tôi nhận ra, dù nỗ lực đến mấy, tôi cũng không thể là người xuất sắc nhất và tôi không cần phải là người xuất sắc nhất để được yêu thương. Sau cuộc thi, có lẽ là thời gian tôi cảm nhận được nhiều tình yêu hơn bao giờ hết từ thầy cô, bạn bè. Tôi đã học được bài học về việc chấp nhận, về thứ gọi là tình yêu vô điều kiện.

Kỷ niệm thứ ba là về việc nghỉ học. Do sức khỏe không tốt nên tôi nghỉ học rất nhiều, có khi cả tuần bởi những bệnh lặt vặt như: chóng mặt, tiền đình, cảm nóng, cảm lạnh.
 
Có lần tôi đi học trở lại sau đợt nghỉ dài thì gặp thầy ở cầu thang. Thầy đã mời tôi lên phòng uống nước. Thầy không trách mắng câu nào. Thầy bảo: "Thầy nghe nói sức khoẻ của em rất yếu. Nếu cần bất cứ điều gì từ các thầy cô hoặc các bạn, đặc biệt là từ thầy thì em cứ nói. Em hãy nhớ là em luôn nhận được sự hỗ trợ tối đa của thầy".
 
Tôi không bao giờ quên ánh mắt hiền từ của thầy khi ấy. Mỗi lần nghĩ tới nghề giáo, nghĩ về người thầy, tôi lại nhớ tới ánh mắt đó. Nếu học ở một ngôi trường nghiêm khắc với những quy định cứng nhắc, có lẽ tôi đã trở thành học sinh cá biệt. Nhưng ở ngôi trường này, tôi đã nhận được quá nhiều sự bao dung, tin cậy và tình yêu thương để bước tiếp trên con đường học tập và trưởng thành của mình.
 
Tôi tin rằng, hơn 2.000 cựu học sinh có mặt tại sân trường đêm 19/11 và hàng nghìn học sinh không thể trở về vì những lý do công việc, khoảng cách địa lý…, mỗi người sẽ có những kỷ niệm riêng, ký ức riêng, cảm xúc riêng… Nhưng có lẽ, những giá trị và tình yêu mà chúng tôi nhận được từ thầy và MC đều giống nhau. Đó là bài học về sự nỗ lực vượt qua bản thân và hoàn cảnh để lĩnh hội tri thức. Nhưng quan trọng hơn hết là bài học về tình yêu - thứ đã chạm đến trái tim tôi sâu sắc hơn hết thảy dù thầy chưa từng một lần trực tiếp đứng lớp.
 
Trở về, còn được gặp thầy, ôm thầy mà khóc, nhắc lại bao điều đã qua… là một món quà quá lớn. Thầy bảo, sau này nếu hoá thành mây trên trời thì thầy vẫn ở quanh đây, vẫn nghe các em hát, ngắm nhìn và dõi theo các em trên những bước đường… Thầy bảo, lẽ ra thầy nên viết tên em 30 lần hoặc nhiều hơn thế nữa, chứ không phải chỉ 3 lần “Tống Liên Anh, Tống Liên Anh, Tống Liên Anh” như trong lưu bút… Thầy vừa nói vừa rơi nước mắt.
 
Chúng tôi cũng rơi nước mắt vì với chúng tôi, thầy chẳng bao giờ ở đâu xa mà luôn ở trong trái tim…

LIÊN ANH

(CHS G1, 01 - 04)

21

Tháng 11/2025

TRANH GIẢI ĐẶC BIỆT HDVN 33: CẢM XÚC VỠ ÒA KHI NHỮNG TIẾT MỤC XUẤT SẮC ĐƯỢC XƯỚNG TÊN

TRANH GIẢI ĐẶC BIỆT HDVN 33: CẢM XÚC VỠ ÒA KHI NHỮNG TIẾT MỤC XUẤT SẮC ĐƯỢC XƯỚNG TÊN

TRANH GIẢI ĐẶC BIỆT HDVN 33: CẢM XÚC VỠ ÒA KHI NHỮNG TIẾT MỤC XUẤT SẮC ĐƯỢC XƯỚNG TÊN

Thứ sáu, 21 Tháng 11 2025 18:16 Viết bởi TRUONG MARIE
Hội trường nhà hát Thăng Long của trường Marie Curie trở nên tưng bừng, náo nhiệt khi những tập thể lớp xuất sắc được xướng tên. Dù là giải Nhất, Nhì, Ba hay Đặc biệt, các bạn đều rất xứng đáng khi góp phần tạo nên thành công rực rỡ cho Hội diễn văn nghệ lần thứ 33.
Xem thêm

21

Tháng 11/2025

NHỮNG TẤM THIỆP “HANDMADE”, “HOA TRI ÂN” TẶNG THẦY CÔ

NHỮNG TẤM THIỆP “HANDMADE”, “HOA TRI ÂN” TẶNG THẦY CÔ

NHỮNG TẤM THIỆP “HANDMADE”, “HOA TRI ÂN” TẶNG THẦY CÔ

Thứ sáu, 21 Tháng 11 2025 12:11 Viết bởi TRUONG MARIE
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, các MCer khối THCS - Văn Phú và Tiểu học - Việt Hưng đã tự tay thiết kế những tấm thiệp, bó hoa độc đáo, gửi gắm tình cảm chân thành, yêu thương tới các thầy cô.
Xem thêm

21

Tháng 11/2025

THCS-VP | CHUNG KHẢO HDVN 33: “SAY LÒNG” VỚI “CONCERT ĐẶC SẢN” ĐƯỢC MONG CHỜ NHẤT NĂM

THCS-VP | CHUNG KHẢO HDVN 33: “SAY LÒNG” VỚI “CONCERT ĐẶC SẢN” ĐƯỢC MONG CHỜ NHẤT NĂM

THCS-VP | CHUNG KHẢO HDVN 33: “SAY LÒNG” VỚI “CONCERT ĐẶC SẢN” ĐƯỢC MONG CHỜ NHẤT NĂM

Thứ sáu, 21 Tháng 11 2025 12:05 Viết bởi TRUONG MARIE
Từ những điệu múa uyển chuyển, những màn vũ đạo sôi động cho đến các hoạt cảnh đầy xúc cảm, đêm Chung khảo khối THCS - Văn Phú đã thật sự “chinh phục” Ban giám khảo và khán giả bằng sự đa dạng về loại hình biểu diễn và thông điệp mà mỗi tiết mục đem đến.
Xem thêm

21

Tháng 11/2025

THPT-VP | CHUNG KHẢO HDVN 33: THĂNG HOA CẢM XÚC, TỰ HÀO VIẾT TIẾP BẢN HÙNG CA

THPT-VP | CHUNG KHẢO HDVN 33: THĂNG HOA CẢM XÚC, TỰ HÀO VIẾT TIẾP BẢN HÙNG CA

THPT-VP | CHUNG KHẢO HDVN 33: THĂNG HOA CẢM XÚC, TỰ HÀO VIẾT TIẾP BẢN HÙNG CA

Thứ sáu, 21 Tháng 11 2025 11:58 Viết bởi TRUONG MARIE
Sau vòng Sơ khảo đầy sôi động, những tiết mục xuất sắc đã cùng tỏa sáng trên sân khấu Chung khảo, tạo nên một “concert” đúng nghĩa - nơi nghệ thuật hòa quyện cùng niềm tự hào dân tộc. Đằng sau mỗi câu hát, điệu múa, bước nhảy là tình yêu đất nước luôn “rực cháy” trong tim của những người trẻ “đẹp như hoa hồng, cứng hơn sắt thép”.
Xem thêm

20

Tháng 11/2025

CÔ GIÁO XUÂN LAN – NGƯỜI “BÀ” CỦA HỌC SINH MARIE CURIE VÀ HÀNH TRÌNH GIEO YÊU THƯƠNG TỪ NGHỀ GIÁO

CÔ GIÁO XUÂN LAN – NGƯỜI “BÀ” CỦA HỌC SINH MARIE CURIE VÀ HÀNH TRÌNH GIEO YÊU THƯƠNG TỪ NGHỀ GIÁO

CÔ GIÁO XUÂN LAN – NGƯỜI “BÀ” CỦA HỌC SINH MARIE CURIE VÀ HÀNH TRÌNH GIEO YÊU THƯƠNG TỪ NGHỀ GIÁO

Thứ năm, 20 Tháng 11 2025 16:18 Viết bởi TRUONG MARIE
Sau hơn ba thập kỷ miệt mài với phấn trắng và bảng đen, cô giáo Xuân Lan - Hiệu trưởng trường Tiểu học Marie Curie (cơ sở Mỹ Đình) vẫn giữ được nụ cười hiền và trái tim ấm áp dành cho học trò – như một người “bà” luôn nâng niu từng bước trưởng thành của các thế hệ học sinh.
Xem thêm